phan 6
CHAP 12
-Yah ! Đồ lưu manh , ai nói tôi sẽ làm bạn gái anh hả ? – Jiyeon hung hắn đẩy người anh xa ra , tay trái hướng về miệng chùi chùi , tay phải dứt khoát chỉ về phía mặt anh
-Là em ! Kiểu này là không nhớ rồi , để anh vào nhà giúp em nhớ lại nhé ? – Myungsoo đá lông nheo mờ ám , khuôn mặt mang theo một vẻ dâm đãng cực kì
***********************************
Vài ngày sau , công ty đột nhiên có đối tác nước ngoài hiện đang ở Jeju nên Myungsoo đành phải bay đến đó để bàn bạc công việc . Tất nhiên là anh không đi một mình mà còn có cả Park Ji Yeon . Cũng may là Myungsoo thông báo sớm nên cô đã kịp thời đưa thằng nhóc Mason sang cho So Ra giữ hộ . Bà chủ này hằng ngày chỉ đi chụp hình , còn nếu không thì ở lì trong cửa hàng . Nhờ Sora chăm sóc cho Mason là hợp nhất .
Vì tối hôm qua thức khuya đọc tiểu thuyết nên bây giờ , con mắt của Jiyeon cứ như cánh cửa bị đóng sập , không tài nào mở ra nổi . Từ khi lên xe Myungsoo đi ra sân bay , rồi làm check in , cho đến khi lên máy bay rồi thì cô vẫn trong tình trạng ngủ mớ và Myungsoo chính là “ chiếc gối “ thông dụng của cô
Sau nửa tiếng đồng hồ bay đến Jeju , Jiyeon rút cuộc cũng tỉnh ngủ
-Đồ con heo , ngủ gì mà ngủ lắm thế ? Hôm qua em làm gì ở nhà hả ? Đừng nói với anh là em lén phén với thằng khác ! – Myungsoo mĩm cười , gõ nhẹ lên trán cô một phát
-Dám nói tôi là đồ con heo . Anh mới heo đó , cả nhà anh đều là heoooo – Vừa tỉnh ngủ đã bị người khác chọc , còn ăn nguyên một cái cú nữa nên làm cô giống như khủng long bạo chúa , thật sự muốn cắn người
-Hừ , em dám nói chồng mình và nhà chồng là như thế hả ? Cắn cho em chết – Myungsoo vừa nhận xong hành lí liền quay sang lấy đôi môi của cô làm địa điểm tập kích mà đáp đến , phủ lên đó một nụ hôn , không những thế mà anh còn hai hàm răng của mình , cắn lấy đôi môi của cô và tất nhiên là rất nhẹ nhàng
-Đồ chết bầm , đồ lưu manh , đồ ăn cắp , đồ khó ưa , đồ giang hồ , … – Jiyeon cau mặt nhăn mày , chỉ biết đi theo sau anh mà chửi mắng chứ không dám làm gì
Vừa bước đến cổng lớn thì đã có xe do bên phía đối tác chuẩn bị sẵn cho hai người đứng đợi , Jiyeon vui vẻ , tiếp tục lên xe hoàn thành giấc ngủ của mình trên vai Myungsoo . Thật ra thì đây cũng là lần n mà cô đến Jeju nên cũng không có gì hứng thú lắm. Sau một lúc , xe đưa hai người đến khách sạn đã đặt sẵn , đi vào sảnh lớn nhận phòng trong ngái ngủ , Jiyeon đột nhiên giật mình khi phát hiện , cái con người khó ưa kia chỉ nhận 1 phòng dành cho 2 người , tất nhiên là chỉ có 1 chiếc giường duy nhất .
-Yah ~ Tại sao anh lại nhận 1 phòng hả ? Rõ ràng là tôi đặt 2 phòng cơ mà – Jiyeon ngồi trên giường , nhăn mặt quơ tay múa chân tứa tung
-Sao lại lấy hai phòng ? Em sợ anh sẽ ăn thịt em hay sao ? – Myungsoo cười thầm , tiện thể cởi cái áo khoác ngoài ra
-Dừng lại ngay lập tức ! Anh muốn … muốn làm gì ? – Jiyeon phát giác ra hành động kì quặc của anh nên liền ý thức lùi về sau giường . Nhưng ai ngờ được là người kia càng thấy cô lùi lại càng lấn tới , nhanh chóng ngã nhào xuống , đè lên người cô
-Em sợ gì chứ ? Chẳng phải chúng ta đã … – Myungsoo vừa nói đến đây là bị Jiyeon chặn miệng lại
-Tôi đã nói đêm đó chỉ là vô tình ! Không có kế hoạch và chuẩn bị trước – Lời nói của cô chỉ là
CHAP 12 (2)
cây đinh đối với người kia , anh đè mạnh mình xuống , giật lấy cánh tay đang che miệng mình ra , đôi môi anh nhanh chóng chạm vào môi cô . Nhưng bây giờ không phải là chuồn chuồn đạp nước nữa mà là một nụ hôn kiểu Pháp đúng chất . Trái tim cô đập mạnh , khuôn mặt ủng hồng , tiếp nhận nụ hôn của ai kia . Cô thừa nhận rằng , tuy đã 9 năm , nhưng cô vẫn luôn nhớ đến người đàn ông này , luôn nhớ đến những phút giây hai người bên nhau . Mặc dù đã cố gắng lừa dối anh , nhưng chính cô lại không thể lừa chính mình rằng … Cô yêu anh ! Yêu nhiều hơn ai khác …
Vậy là lại một đêm dài nữa trôi qua , đến mấy năm sau thì Jiyeon mới hiểu được tại sao Myungsoo lại cho cô ngủ li bì từ Seoul đến Jeju như vậy . Vì đó chính là cách tích tụ sức khỏe để hoạt động vào ban đêm . Sáng mai thức dậy , cả người cô như bị gẫy hết xương cốt , cố gắng ngồi dậy cũng khó khăn . Myungsoo từ trong phòng tắm trở ra , nhìn thấy cô ngồi bên giường , đưa con mắt hình viên đạn về phía anh
-Anh không cố ý , là đêm hôm qua em chủ động – Myungsoo lắc đầu làm như vẻ mình vô tội , dụng ý đầy mặt
-Anh còn dám nói ! Rõ ràng … Aaa – Jiyeon nghe xong câu nói của anh xong liền mặt mày tức giận , định đứng dậy mắng anh cho sướng miệng , ai ngờ vừa mới đứng lên thì chân cô đã vấp phải cái bra dưới đất , ngã nhào vào lòng anh ( Sorry các bạn , Author hôm nay hơi biến thái T.T Mà có ai biết cái Bra là giề không nhễ ?? )
-Cái này là em cố ý , anh không bịa đặt – Myungsoo vươn tay , ôm cô chặt hơn nữa , cả người cô dán lên người anh không một chỗ hở . Jiyeon đờ người , không hiểu chuyện gì đang xảy ra . Í í mà để ý kĩ hơn nữa , bây giờ là cô đang không mặc gì , từ trên xuống dưới … trần truồng . Anh đưa tay , bế cô lên khỏi mặt đất, hướng về phía phòng tắm , rồi đặt cô vào bồn đã có nước ấm sẵn ở trên . Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô
-Tắm đi ! Rồi xuống dưới khách sạn ăn sáng, còn phải gặp đối tác nữa – Giọng nói anh ôn nhu , cưng chiều cô như trứng , sợ sẽ bị vỡ làm cho tâm trí cô không ổn định , bây giờ còn hoảng loạn hơn nữa …
**************************
Sân bay Incheon 5:00PM
Từ xa, một người đàn ông với khuôn mặt đẹp trai cùng thân hình cao lớn , khoác lên mình bộ vest màu đen đắt tiền . Cả cơ thể anh phát ra một khí thế khác người làm mọi người ở đó ai cũng chú ý. Đó chính là Nickhun . Lần này anh trở về Hàn Quốc mục địch thứ nhất là để thăm Mason , thứ hai là do anh nghe có người thông báo rằng đã tìm được người tên Park So Ra phù hợp với miêu tả của anh . Vừa thấy anh thì Phó giám đốc đã ríu rít chạy đến , giúp anh xách chiếc vali
-Xin chào chủ tịch . Anh đến đây thật bất ngờ ! – Chuyện anh đến Hàn Quốc chỉ có một mình MyungSoo biết . Còn Jiyeon và Mason thì anh hoàn toàn không thông báo vì muốn cho họ một bất ngờ
-Không có gì , lần này tôi đến đây là có chuyện riêng , không liên quan đến công ty , anh đừng nói nhiều lời , sẽ làm phiền đến mọi người – Khun nhẹ giọng ra lệnh
-Vâng vâng , tôi biết rồi ạ ! Tôi đã chuẩn bị chiếc xe riêng cho chủ tịch , anh hãy sử dụng nó . Bây giờ tôi có việc cần đi gấp , cậu có chuyện gì thì cứ đi trước – Ông đưa cho Khun chiếc chìa khóa xe rồi cúi người chào tạm biệt rồi rời đi
Khun lái xe thăm quan vòng quanh thành phố Seoul . Lần trước anh đến đây nhưng chỉ quan tâm đến
CHAP 12 (3)
công việc , chưa bao giờ nhìn kĩ lại thành phố ngày xưa mình từng sống như thế nào . Những căn nhà ngói đỏ cũ xưa đã trở thành như chung cư cao tầng , mảnh đất đầy cát đá anh hay chơi cùng Jiyeon khi còn bé đã trở thành một khu công viên nhỏ và chính ngôi nhà lúc trước của anh , cùng đã trở thành một căn biệt thự hạng sang . Anh vòng tay lái về phía công ty , đột nhiên trong tầm mắt cả anh xuất hiện hình ảnh của hai người , một lớn một nhỏ . Người nhỏ đó chắc chắn là con trai của anh – Mason . Còn người lớn kia … là PARK SO RA
Từ xa , So Ra một bên nắm tay Mason , bên kia cầm một que kem đút cho Mason ăn , khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cô làm thu hút sự chú ý của mọi người . Tuy cô không phải là người nổi tiếng nhưng hầu như tất cả những bạn gái đều nhận ra cô chính là người mẫu kiêm bà chủ cửa hàng thời trang nổi tiếng cả Châu Á . Mason vừa ăn vừa cười nhìn cô như người bạn đã quen thân rất lâu . Nó cũng không hiểu tại sao , ở bên cạnh cô , nó có cảm giác rất lạ . Không giống như sự quan tâm của Jiyeon , mà là giống bố của nó , giống như tình cảm của người mẹ chân chính đối với con của mình
Khun tấp xe vào lề , anh vẫn không một giây nào rời khỏi hình ảnh trước mắt mình , ngay cả nháy mắt anh cũng không muốn . Khun mở cửa , đi thẳng đến nơi cả hai đang đứng . Sora đang nói điện thoại nhưng vẫn nắm lấy tay Mason không buông , đôi khi còn nhìn nó cười tươi như hoa . Khun đờ người , đó chín là nụ cười các đây 6 năm cô đã cười với anh . Khun lấy hết dũng khí , đi thẳng đến đó . Sora vừa quay đầu sang đã nhận ra anh . Cả người cô như bị điểm huyệt , nhịp tim đập nhanh liên hồi
-Baaaaaaaa ~~~
Mason thả tay Sora ra , chạy đến bên cạnh Khun rồi ôm lấy chân của anh . Khun vẫn không để ý đến nó , chỉ nhìn về Sora . Cô nhất thời làm rơi điện thoại xuống dưới đất , vỡ toang . Cô quay người lại , cùi đầu đi nhanh xa khỏi anh . Khun không nói gì , gỡ tay Mason đang ôm đùi anh , chạy theo Sora , rồi kéo cô vào lòng , ôm chặt như sợ cô sẽ biến mất thêm một lần nữa.
-Em còn muốn đi đâu ? Anh đã tìm em suốt 4 năm rồi – Khun xiết mạnh lấy đôi vai của cô
-Buông tôi ra , anh nhầm người rồi – Sora vùng vẩy khỏi vòng tay Khun
-Nếu nhầm thì tại sao em thấy anh lại trốn chứ ? Rút cuộc em muốn cái gì ? Tại sao lại phải bắt anh tìm kiếm em cực khổ đến như thế hả ? – Khun tức giận , quát ầm lên
-Xin lỗi , tôi đã hứa sẽ không tìm lại con . Nhưng bây giờ … Hức hức … Tôi xin lỗi – Thân hình Sora đột nhiên mềm nhũn ra , muốn chống cự cũng không được nữa . Cô khóc bật thành tiếng , cô không ngờ rằng ngày hôm nay sẽ xảy ra . Cô tin tưởng rằng suốt đời này sẽ không gặp lại hai con người làm cô đau khổ này nữa . Cô làm sao biết được rằng ông trời lại phải bắt cô phải gặp lại họ chứ
-Xin lỗi gì chứ. Người em nên xin lỗi chính là Mason , em có biết một đứa trẻ mà không có mẹ thì sẽ mất mát đến như thế nào không hả ? Tại sao lúc đó em không cùng anh chia sẻ chứ ? Anh có thể nuôi em , nuôi con , nuôi cả gia đình em cũng được. Tại sao em phải lựa chọn con đường mà chỉ một mình em đi , một mình em chịu đựng thế hả ? Mason tội nghiệp lắm em có biết không ? – Khun hét lên như muốn ăn thịt cô . Khuôn mặt giận dữ đỏ bừng bừng
-Tôi xin lỗi … Tôi xin lỗi – Sora buông Khun ra , nhìn về phía Mason . Nó đã biết được ai là mẹ của nó
CHAP 12 (4)
/>
-Mẹ à ~~~ Đừng bỏ con đi mà mẹ , mẹ ơi – Mason chạy ào đến , ồm chầm lấy cô không cho cô đi . Khuôn mặt từ lúc nào đã đầy nước mắt
-Mẹ xin lỗi … Lúc trước mẹ không nên bỏ con . Mẹ xin lỗi – Sora cũng ôm nó , thơm lên mái tóc mượt mà của nó
-Mason , tránh ra . Để ba nói chuyện với mẹ – Khun gỡ Mason ra khỏi Sora – Anh cần một chỗ yên tĩnh đến nói chuyện !
Suốt cả đoạn đường đi , Mason cứ ngồi mãi trong lòng Sora mà khóc , ôm chặt lấy cô . Cô cũng không khá hơn bao nhiêu, nước mắt cô không hiểu vì sao cứ tuôn ra. Sora đưa anh đến chỗ ở hiện tại của cô . Đó là căn hộ cao cấp trong khu chung cư cao tầng ở khu Cheongdamdong . Vào đến nhà , Sora bảo Mason vào phòng của cô chơi nhưng nó nhất quyết muốn nghe ba mẹ nói chuyện . Cả hai cũng đành phải cho nó cùng tham gia , dù sao thì nó cũng là một thành viên của gia đình
-Vào thẳng vấn đền . Bây giờ em muốn như thế nào ? – Khun hạ giọng
-Tôi …
-Con muốn ở với mẹ ! – Sora chưa kịp ư hử thì Mason đã ngắt lời cô , nhảy xuống ghế , đi đến ngồi bên cạnh cô
-Mason ! Đi ra chỗ khác cho ba mẹ nói chuyện . Con đi vào phòng ! – Khun nghiêm mặt
-Đi đi con ! Tí nữa mẹ sẽ đưa con đi ăn đồ ăn ngon . Được không ? – Sora vỗ vỗ vai nó , tay chỉ đến căn phòng đầy những vật trang trí dễ thương như gấu bông , hoa lá , … dùng làm vật dụng để chụp hình . Mason thấy vậy liền sáng mắt chạy một mạch vào phòng , không ở đây quấy rầy hai người nữa
-Sora a , Anh chỉ nói một lần duy nhất này thôi. Anh đã tìm kiếm em suốt 4 năm nay . Bây giờ anh đã tìm được em , anh sẽ không bao giờ buông tay nữa . Anh sẽ khiến em quay lại với anh ! – Hơn mười mấy tiếng đồng hồ Khun ngồi trên máy bay , anh đã nghĩ ra bao nhiêu là lời nói để cô có thể quay về bên anh , có thể trở thành người mẹ hợp pháp trên danh nghĩa là vợ của anh . Anh đã đợi thời điểm này lâu lắm rồi . Thật sự rất lâu.
-Nhưng lúc trước , em đã hứa với anh là sẽ không bao giờ quay lại kiếm Mason . Bây giờ là em sai , em xin lỗi ! Anh còn phải có con đường riêng của anh . Đừng nên chỉ vì tìm mẹ cho Mason mà bỏ rơi người anh yêu – Giọng của cô mỗi lúc một nhỏ dần
-Anh về đây kiếm em không chỉ đơn giản là tìm mẹ của Mason , mà còn là kiếm người anh yêu nữa …
-Vậy em sẽ không cản đường anh nữa . Em chỉ gặp Mason một tí như thế này là quá đủ rồi. Anh hãy đi tìm người đó . Và chuyển lời đến cô ấy giúp em rằng hãy yêu thương Mason như con ruột của mình – Cô không hiểu tại sao , ngay khi cô nói những lời này , trái tim cô dường như phát nghẹn. Cô không muốn đưa con của mình cho bất kì ai , cũng không muốn Khun vui vẻ bên ai mà không phải là cô
-Người anh yêu … chính là em , Park So Ra !
Sora ngẩn người , hoàn toàn không hiểu những gì anh nói . Sự thật thì hai người chỉ tiếp xúc với nhau được 2 lần , cổng tất cả thời gian lại cũng chưa đầy mười mấy tiếng , làm sao Khun có thể thích cô được cơ chứ ! Đứng là gạt người , cô cười nhẹ :
-Anh đừng giỡn nữa được không ? Bây giờ em không có tâm trạng để đùa nữa đâu
-Anh không đùa , cùng không giỡn . Lời anh nói là sự thật , nếu anh không yêu em , anh cũng sẽ không thương yêu Mason như bây giờ . Park Sora , hãy cho anh cơ hội !
***************************************************
Kết thúc công việc với bên phía đối tác sớm hơn dự định , Jiyeon nhanh chóng bắt taxi đi mua đặc sản của Jeju để về tặng cho mọi người , tất nhiên bên cạnh còn có Kim Myung Soo . Đi đến chợ mua vài thứ mà các cô nàng du khách và người địa phương hết ngắm rồi lại cười tủm tỉm với anh , ánh mắt như thiếu đường muốn nổi đom đóm . Jiyeon khó chịu , liếc anh chằm chằm suốt cả quảng đường. Mua đồ xong xuôi thì hai người đi đến bãi biển để hóng mát ,dù sao 3 tiếng nữa mới đến giờ bay. Đang hít thở không khí trong lành tràn ngập hơi nước muối của biển , Jiyeon đột nhiên cảm giác được từ sau , có một bàn tay ấm áp vòng qua eo , ôm lấy cô . Myungsoo tựa cằm lên vai , tham lam hít lấy mùi hương của cô . Jiyeon vừa định vùng ra thì đã bị tay của Myungsoo chặn lại , miệng anh thì thào vào tai cô
-Em còn quay nữa là anh hôn em đấy !
-Anh dám ! – Jiyeon ương ngạnh muốn quay lại chống đối nhưng đôi môi của ai đó đã phủ lấy môi cô , nhẹ nhàng mà thâm nhập . Sau một hồi dây dưa sắp tắt thở , Myungsoo mới chịu thả cô ra . Cả người Jiyeon mềm nhũn , tựa hết vào người anh
-Mới nãy là em ghen có phải không ? – Myungsoo nhẹ nhàng ôm lấy cô
-Khi nào cơ ? Làm gì có ghen ! – Jiyeon chối đây đẩy
-Còn cãi nữa ! Rõ ràng là em ghen !
-Khô…
-Anh vui lắm ! Em vì anh đã biết ghen tị , giống như 9 năm trước ! – Ji chưa nói xong thì đã bị MyungSoo cướp lời – Anh biết là em còn yêu anh , biết em còn tình cảm với anh . Anh sẽ đợi , đợi đến khi nào em toàn tâm toàn ý chấp nhận anh một lần nữa
-Không cần đợi ! Em … thật sự … cũng … cũng … EM YÊU ANH ! – Jiyeon ngập ngừng một hồi , lấy hết dũng khí ngắm mắt ngắm mũi hét lên không biết trời trăng năm gió gì . Cô mở mắt , nhìn thẳng vào mắt anh , nhón người mình lên , đặt lên một anh một nụ hôn . Đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của cô . Rút cuộc thì người đàn ông mà cô vẫn hết mực yêu quý suốt 10 năm nay đã đáp lại tình cảm của cô – Hứa với em , không được làm em đau khổ nữa !
CHAP 13
2 tháng sau
Mùa thu đã đến , mang theo nhiều cánh hoa vàng úa liền cành , cùng những cảm xúc phức tạm lộn xộn suốt 9 năm nay của cô rời đi . Jiyeon lướt nhẹ , giẫm đạp lên những chiếc lá vàng khô , tạo nên âm thanh lộp xộp trông vui tai . Cô đã làm như vậy trong nhiều năm , cứ lập đi lập lại như thế này suốt cả mùa thu . Những năm trước , cô luôn đi một mình . Một mình nghe những âm thanh ngộ nhĩnh đó đến phát ngán . Nhưng năm nay , đã có một người cùng cô bước đi . Đó chính là Kim Myung Soo . Không biết chàng trai này đã phải vượt qua biết bao nhiêu ” gian khổ ” trong hai tháng qua đâu . Lúc nào anh cũng trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng , chỉ cần Jiyeon hé một tí chỗ cánh cửa ra vào ở nhà cô là anh liền kiếm cơ hội chui vào , ở lại trong nhà không chịu đi ra suốt cả một đêm . Đến lúc nào đi làm mới mặt nhăn mày nhó lết ra khỏi nhà cô . Jiyeon hết dùng biện pháp mạnh đến dùng biện pháp nhẹ mà vẫn chưa bao giờ đuổi được Myungsoo ra khỏi nhà bao giờ …
– Ji Yeon a ~~~
– Có chuyện gì ? – Mỗi lần Jiyeon nghe Myungsoo kêu mình bằng giọng ngọt xớt như vậy thì trước sau gì cũng có chuyện chẳng lành
– Em có yêu anh không ? – Myungsoo ngừng cuốc bộ , quay người nhìn chằm chằm vào cô như muốn ăn thịt , giọng điệu nhão nhẹt làm nũng như trẻ lên ba
Jiyeon bật cười , đưa tay véo lên đôi má phệ đang làm bộ kia
– Hỏi làm gì ? – Jiyeon ngừng cười , đưa tay lên ho khụ khụ rồi lại giả vờ nghiêm túc
– Thì anh hỏi vậy mà . Em có yêu anh không ? – Myungsoo nheo mắt cảnh báo
– Vậy nếu em nói không ? – Cô nghi hoặc , muốn chọc anh một chút nữa
– Anh sẽ khóc nếu em không yêu anh !
Jiyeon lắc đầu , có phải dạo gần đây cô nuông chiều anh quá rồi hay không nên bây giờ anh bị đột biến . Từ một người đàn ông lạnh lùng , chưa bao giờ nói quá 2 câu trong 1 tiếng đồng hồ , thành một đứa con nít cao 1m8 như thế này . Jiyeon ngẫn đầu nhìn lên bầu trời cao xanh biếc không muốn chút nắng . Rồi lại liếc xuống khuôn mặt điển trai đang đứng trước mặt mình , ánh mắt anh vẫn còn trông đợi vào câu trả lời của cô
– Ừmmmm … Không biết !
– Hức hức . Òa òa ~~~ – Không ngờ rằng Myungsoo nói giỡn như vậy lại làm thật . Mặc dù không chảy ra nước mắt những vẫn gào hét lên thành tiếng để mọi người đi bộ xung quanh nhìn vào cứ tưởng như là Jiyeon đang bắt nạt đứa con nít ” cáo già ” là anh
– Yah . Đừng làm bộ ~ – Ji nói vậy mà Myungsoo vẫn cứ tiếp tục thực hiện nghiệm vụ khóc lóc mà chính xác hơn là gào thét của mình
– Được rồi được rồi . Phải , em yêu anh . Được chưa ? – Ji vừa ngất lời thì Myungsoo đã im lặng , ánh mắt híp lạ cười đến nổi không thấy cả mặt trời . Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng , thủ thỉ
– Em với anh đi đăng kí kết hôn nhé ?
Ji đứng hình , đây chả lẽ là như người người khác nói , là cầu hôn sao ?
– Chúng ta chỉ mới quen nhau 2 tháng , như vậy có phải quá nhanh không ? – Ji nhẹ nhàng đáp
– Nhưng anh đã đợi hơn 9 năm rồi . Nếu lúc trước không phải do anh ngu ngốc , thì có lẽ bây giờ chúng ta đã có con bằng Mason rồi cơ ~ Anh không muốn đợi thêm nữa – Giọng nói của anh 7 phần ôn nhu , 3 phần nài nỉ
– Có ai lại từ nhận mình là đồ ngốc cơ chứ ? Em không muốn kết hôn với đồ ngốc !
CHAP 13 (2)
Tuy là ngốc thật . Nhưng anh vẫn có thể nuôi em , trở thành phiếu ăn dài hạn cho em . Lại còn có thể em hạnh phúc . Đi đi mà , kết hôn với anh nhé ? – Myungsoo từ từ gỡ cô ra khỏi người mình , chậm rãi mò tay vào túi áo rồi lại lấy ra một chiếc hộp nhung màu đỏ sáng ngời . Trong đó là chiếc nhẫn có mặt được ghép từ 4 loại đá quý : Kim cương tượng trưng cho tình yêu vĩnh cữu , Ngọc lục bảo tượng trưng cho sự trù phú và hạnh phúc , Hồng ngọc Ruby mang đến sức khỏe , giàu sang thông thái và thành công trong xã hội , Ngọc biển xanh tượng trưng như bùa bình an , giúp chống lại thiên tai và bệnh tật . Chiếc nhẫn này anh đã đặt nó từ rất lâu ở Nam Phi , bây giờ mới được gởi về . Jiyeon đơ người , trong mắt như được phủ nên một màn sương dày tạo thành ngọt và rơi xuống , đó chính là nước mắt !
9 năm có lẽ đã đủ cho một cuộc tình sâu đậm . Đã 9 năm như cả hai vẫn không quên được nhau , hằng ngày vẫn sống trong kí ức của nhau . Một người chạy trốn là chuột và một người tìm kiếm là mèo , đến khi con mèo đó muốn bỏ cuộc , muốn bỏ đi quá khứ đau khổ của mình để viết nên một trang mới trắng tinh , thì con chuột chạy trốn suốt bao năm nay lại xuất hiện . Vậy thì làm sao con mèo có thể bỏ cuộc được cơ chứ . Tất nhiên là tiến đến , bắt bỏ con chuột vào trong tim mình , giữa lại một góc không chia sẻ cho bất kì ai . Mà con chuột đó thì lại bất lực , chỉ cần con mèo vồ một cái liền ngoan ngoãn lọt tròng . Mặc cho con mèo đó ” ăn sạch sẽ ”
– Em có chấp nhận trở thành bà xã của anh không , suốt ngày có thể cằn nhằn anh , muốn mắng muốn đánh gì cũng được , nuột trọn vào bụng luôn cũng không sao – Anh vừa thành thật , vừa nói đùa
– Hức hức ~~~ – Ji bật nên tiếng khóc
– Đừng khóc mà . Nếu còn không nín , sau này con của chúng ta lớn nên . Anh sẽ nói lại nó là mẹ nó rất nít ướt , cho nó cười nhạo em luôn . Đồng ý nhé ? – Myungsoo đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt hạnh phúc của Jiyeon
Jiyeon cười cười , gật đầu chấp nhận !
*************************
Mason sắp phải vào lớp một và theo điều kiện lúc trước của Ba Khun , khi Jiyeon omma có bạn trai hoặc có chồng thì phải theo ba về Úc . Nó suốt ngày cứ ủ rũ , dạo gần đây nó cứ như chong chóng . Ở với Ji omma thì bị chú Myungsoo đẹp trai nổi nóng , ở với mẹ Sora thì bị ba suốt ngày bày biện đủ trò , bắt Mason phải làm theo như vậy để lôi kéo mẹ về với ba . Nhưng khổ nổi những việc ba nó bày ra đều bị mẹ tinh mắt nhận ra liền . Không phải nó không muốn ba mẹ hòa nhau, mà là do lâu ngày dài tháng trở nên chán nản . Ba Khun cứ 2 tuần là về Hàn một lần , ngoài việc bám đuôi mẹ Sora đi khắp mọi nơi thì không làm gì cả . Ngay cả công ty cũng không đếm xỉa đến !
Jiyeon sau khi đồng ý kết hôn cùng Myungsoo đã nhanh chóng đưa anh đến gặp Khun . Hai chàng tay này tính tình này có phần giống nhau nên cô không sợ khắc khẩu . Đến khi gặp nhau rồi mới biết , như một cái chợ bán cá không khác mấy . Jiyeon không ngờ rằng Myungsoo lại là hậu bối ” đáng nể ” và cũng là người bạn tri kỉ mà Khun thường hay nhắc đến . Lúc ở Úc thì Myungsoo đã làm việc ở tập đoạn NK . Từ hậu bối chuyển thành em rể , Khun vui mừng còn không hết . Nhưng còn một điều quan trọng là Khun hoàn toàn không biết rằng Myungsoo chính là ” thằng khốn ” làm em gái mình đòi sống đòi chết …
Hôm nay Mason sẽ chính thức chuyển đồ qua sống cùng với mẹ Sora , Jiyeon thật sự không vui vẻ gì , chỉ biết mẹ Mason là một cô gái xinh đẹp , có thể kiếm ra nhiều tiền . Cô chau mày nhăn mặt suốt 1 ngày trời , cô lo lắng rằng không biết mẹ nó có yêu thương nó thật lòng hay chỉ là tham tiền của Khun . Cô nhất quyết sẽ đến gặp mẹ Mason một lần ! Buồi chiều , ngay khi vừa tan sở . Jiyeon không thèm liếc Myungsoo một cái , liền chạy như bay xuống tầng hầm lấy xe rồi đi gặp mẹ Mason . Cô lái xe đến địa chỉ mà Khun đã đưa cho cô lúc trước :
– Lần trước mình đến cửa hàng của Sora cũng nằm ở đường này . Không biết có gần đây không nữa – Jiyeon chạy chậm chậm nhìn qua nhìn lại hai bên đường , miệng thì lẫm nhẫm
– A , chỗ này … Hớ ? Đây chẳng phải cửa hàng của Sora sao ? Cô ấy làm việc trong này ? – Jiyeon ngạc nhiên , từ từ bước ra khỏi xe , tiến thẳng vào cửa hàng . Tuy hôm nay là thứ 2 , ngay giờ vừa tan sở tan trường mà khách đã đông nghẹt . Từ xa , Jiyeon đã nghe giọng nói líu lo của Mason
– Mẹ ơi mẹ , tối nay mẹ cho con ăn Mc.Donald nha , con lâu lắm rồi không được ăn ~ – Mason nói với giọng nũng nịu , đưa tay lắc lắc vạt áo của cô gái đang đứng đưa lưng về phía cô . Dáng người này , cơ thể này … Đây chẳng phải là người bạn thân của cô suốt 9 năm nay hay sao … Park So Ra
– Không được ! Ăn cái đó không tốt cho sức khỏe , một tháng mẹ chỉ con con ăn một lần . Cách đây 3 ngày mẹ đã cho con ăn , bây giờ đã muốn ăn lại sao ? Tuyệt đối không thể ! – Sora quay người lại , ngồi xổm xuống để bằng với Mason rồi nhẹ giọng trả lời . Jiyeon giật mình , sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy . Sora chính là mẹ của Mason , là người mà gần đây anh Khun đang ráo riết theo đuổi ?
– Omaaa ~~~ – Mason buồn bã liếc mắt nhìn xung quanh , lại trúng ngay chỗ Jiyeon đang đứng . Sắc mặt liền hớn hở , chạy về phía Ji kêu ớ ớ
– Oma ? Park … Park … Ji Yeon ? – Sora đờ người , nhìn về cô bạn cũng đang đưa mắt ết nhìn mình
– Sora a ~ Cậu là mẹ của Mason ? Làm sao mình lại không biết ? – Ji tiến đến chỗ Sora đang đứng , cất giọng nghi hoặc
– Cậu là em gái của Khun ? Còn là oma nuôi của Mason ? – Hai người nhìn nhau đắm đuối , tâm trạng rối bời . Rồi cùng nhau nhìn về thằng nhóc cơ bản là biết tất cả mọi chuyện mà lại không hó hé một lời nào . Thằng nhóc thấy vậy liền đưa mắt ngây thơ nhìn mẹ và omma , lắc đầu
– Con tưởng là hai người biết rồi , nên con không nói !
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian